Những cách 'hô phong hoán vũ' của con người
Máy tạo mưa Vào thập niên 50 - 60 của thế kỉ XX, chiếc máy tạo mưa đầu tiên xuất hiện trên thế giới do nhà phân tâm học người Áo là Wilhelm Reich phát minh. Cách sử dụng của thiết bị này khiến giới khoa học nghi ngờ, bởi ông sử dụng năng lượng orgone - năng lượng từ vũ trụ để chế tạo ra mưa. Để làm được việc này, Wilhelm Reich chế tạo chiếc máy để thu các dòng năng lượng orgone. Máy Cloudbuster gồm những ống kim loại rỗng đặt song song, một đầu hướng lên trời để thu năng lượng, đầu còn lại được dẫn nối với các ống nhỏ hơn, dẫn tới một thùng đựng nước. Reich khẳng định, nhờ thiết bị này ông có thể tập hợp hoặc giải tán các đám mây tùy ý. Từ đó, ông có thể tạo mưa hoặc ngừng mưa, thậm chí nếu được nâng cấp và điều khiển bởi người có năng lực, nó có thể tạo lốc xoáy. Năm 1953, người dân trồng việt quất (blueberry) ở vùng tiểu bang Maine, Mỹ đã thuê ông Reich “giải hạn” cứu mùa vụ. Reich đồng ý và lắp đặt một chiếc máy Cloudbuster. Nó hoạt động chỉ hơn một giờ. Sáng hôm sau, một trận mưa lớn đã đến. Tuy nhiên, các lần “hô mưa” của Reich vẫn bị hoài nghi là “ăn may”, bởi cho đến nay, việc nghiên cứu và sử dụng năng lượng vũ trụ vẫn chưa phổ biến và được công nhận hoàn toàn dưới góc độ khoa học. Tuy vậy, Reich và thiết bị của ông vẫn được coi là những nỗ lực tạo mưa đầu tiên trong lịch sử loài người. Phương pháp “gieo mây” “Gieo mây” (cloud seeding) là phương pháp có thể thay đổi lượng mưa hoặc kiểu mưa tùy ý, bằng cách rải vào không khí các chất hóa học đặc biệt như chất làm ngưng tụ hơi nước, hoặc các hạt nhân băng thay đổi các quá trình vật lý của hiện tượng mưa. Các hóa chất sử dụng là bạc iodua, oxit nhôm và băng khô. Ngoài ra, đối với đám mây ấm hơn, giới khoa học nghiên cứu sử dụng muối và propan (C3H8) dạng lỏng. Về cơ bản, các hóa chất này kích thích quá trình ngưng tụ thành giọt mưa trong không khí diễn ra nhanh chóng, lượng mưa và hình thức được tạo tùy vào lượng hóa chất cần "gieo". Ý tưởng độc đáo trên do nhà khoa học Vincent Schaefer nghiên cứu, sau đó Bernard Vonnegut phát triển nó, tìm ra các hóa chất thích hợp, hiệu quả hơn. Nhiều hóa chất được “gieo” vào bầu trời nhờ máy bay hoặc bắn từ mặt đất. Trước khi thực hiện “gieo hạt”, các yếu tố tự nhiên như hướng gió, các dòng không khí đối lưu đã được kiểm tra kỹ càng và chính xác. Phương pháp này đang sử dụng khá phổ biến ở nhiều nước trên thế giới như Mỹ, Australia, Trung Quốc, Ấn Độ, một số nước châu Phi. Không chỉ dùng để tạo mưa và tăng lượng mưa, phương pháp còn sử dụng để hạn chế các trận mưa đá và tuyết dày, sương mù. Tuy sử dụng hóa chất nhưng phương pháp không gây ảnh hưởng xấu nhiều đến môi trường. Thực tế, phương pháp “gieo mây” đã chứng minh được tính hiệu quả cao khi chấm dứt rất nhiều đợt hạn hán, phá tan nhiều trận mưa đá và sương mù gây trở ngại. Thiết bị tạo dòng ion Các tiểu vương quốc Ả Rập thống nhất (UAE) là một vùng đất nổi tiếng giàu tài nguyên khoáng sản, đặc biệt là dầu mỏ, nhưng UAE lại thuộc vùng khí hậu khắc nghiệt - nóng và khô, quanh năm mưa ít, lượng mưa chỉ đạt 110 mm/năm. Đây là lý do khiến nhà lãnh đạo Sheikh Khalifa bin Zayed Al Nahyan của UAE trăn trở. Ông đã thành lập một nhóm các nhà khoa học hàng đầu quốc gia, làm việc bí mật và cật lực trong nhiều năm để giải quyết vấn đề khí hậu này. Kết quả là thiết bị tạo dòng ion lớn nhất thế giới ra đời. Các thiết bị này do một công ty Thụy Sĩ chế tạo, với hình dáng giống một cái cây khổng lồ có thân vươn cao lên trời. Thiết bị sẽ phát ra các dòng điện tích trên một vùng rộng lớn, các ion dương sẽ “chìm” xuống mặt đất trong khi các ion âm sẽ mang theo các hạt bụi trong không khí và “bay” lên tầng trên. Các hạt vật chất bay lên sẽ ngưng tụ lại tạo thành một vùng mây lớn, dần dần tích tụ hơi ẩm và tạo mưa. Hệ thống hoạt động với điều kiện độ ẩm tương đối trong không khí tối thiểu phải đạt 30%. Hiện thiết bị này vẫn trong thời gian nghiên cứu hoàn thiện và hoạt động ở một số vùng trong UAE, với sự hỗ trợ kinh phí khổng lồ từ các tỷ phú dầu mỏ của nước này. Theo Trí thức trẻ |